Chương 03 Thông tin chung về Islam
1) Tin vào Thượng Đế:
Những người Islam chỉ tin vào Thượng Đế duy nhất, Ngài không có con và cũng không có người cộng sự và rằng không có ai đáng được để thờ phụng như Ngài. Quả thật Ngài đích thực là Thượng Đế và tất cả các vị thần khác đều là hư không (không có). Ngài có những tên gọi cao đẹp nhất và những tính cách toàn hảo nhất. Và không ai có thể chia sẻ với Ngài về sự thần thánh cũng như tính cách của Ngài. Trong Kinh Qur'an, Thượng Đế tự mô tả mình như sau:
Hãy bảo! Ngài là Thượng đế Duy nhất. Thượng đế Đấng Tự Hữu. Ngài không sinh ra ai và cũng không được ai sinh ra Ngài. Và không có ai có thể so sánh với Ngài được.
(Kinh Qur'an, 112:1-4)
Ngoài Thượng Đế ra, không ai có quyền để cho người khác phải cầu khẩn, cầu nguyện hay có bất cứ hành động thờ phụng nào khác
Chỉ có Thượng Đế là Đấng Tối cao, Đấng Tạo hóa, Đâng Toàn quyền, Đấng Nuôi dưỡng tất cả mọi vật trong vũ trụ. Đấng Sắp đặt mọi chuyện. Ngài đại diện cho nhu cầu không của riêng ai trong số các sinh linh của Ngài, mà ngược lại tất cả các sinh linh của Ngài phụ thuộc vào Ngài để có được những thứ họ cần. Ngài Nghe thấy tất cả, Nhìn thấy tất cả và Thấu hiểu tất cả. Một cách toàn hảo, kiến thức của Ngài bao gồm mọi thứ, từ những vấn đề công khai đến những vấn đề thầm kín, những vấn đề chung cho đến những vấn đề riêng tư. Ngài biết điều gì đã xảy ra, điều gì sắp xảy ra, và nó sẽ xảy ra thế nào. Không có chuyện gì xảy ra trên toàn thế giới này nằm ngoài ý muốn của Ngài. Bất cứ thứ gì Ngài muốn sẽ xảy ra, còn bất kể điều gì Ngài không muốn, sẽ không và chẳng bao giờ xảy ra. Ý muốn của Ngài cao hơn ý muốn của tất cả sinh linh. Ngài có quyền đối với mọi việc và Ngài có thể làm được mọi việc. Ngài nhất mực Khoan dung, nhất mực Độ lượng và nhất mực Từ tâm. Trong một câu nói của Thiên Sứ Muhammad , chúng ta biết rằng Thượng Đế còn khoan dung với các sinh linh của Ngài hơn cả sự khoan dung của người mẹ dành cho con cái mình.1 Thượng Đế hoàn toàn xa cách với những gì bất công và bạo ngược. Ngài luôn sáng suốt trong mọi hành động và mệnh lệnh của mình. Nếu ai đó muốn điều gì ở Thượng Đế, anh hay chị ta có thể hỏi trực tiếp Ngài mà không cần phải nhờ ai khác đứng ra nói hộ với Thượng Đế.
Thượng Đế không phải là Giê-xu (Jesus), và Giê-xu cũng không phải là Thượng Đế2 Ngay bản thân Giê-xu cũng phủ nhận điều này. Thượng Đế nói trong Kinh Qur'an:
Quả thực, niềm tin sẽ bị phủ nhận với những ai nói rằng: “Thượng Đế là Chúa Cứu thế Giê-xu (Jesus), con trai của Mary.” Chúa Cứu thế nói: “Hỡi con cháu của Israel, hãy thờ phụng Thượng Đế, Thượng Đế của Ta và cũng là Thượng Đế của các ngươi”. Quả thật, những ai thờ phụng thần linh khác bên cạnh Thượng Đế, thì chắc chắn Thượng Đế sẽ cấm người đó vào Thiên đàng, nơi ở của người đó sẽ là lửa (Hỏa ngục). Và không có sự giúp đỡ nào đối với những kẻ chuyên làm điều sai trái3 ”
(Kinh Qur'an, 5:72)
Thượng Đế không phải là tam ngôi nhất thể. Ngài nói trong Kinh Qur'an như sau:
Quả thực, niềm tin sẽ bị phủ nhận với những ai nói rằng: “Thượng Đế là ngôi thứ ba trong tam ngôi nhất thể” vì không có thần linh nào khác ngoại trừ Thượng Đế duy nhất. Và nếu họ không từ bỏ những gì họ nói, thì chắc chắn những kẻ bất tin trong bọn họ sẽ gặp phải một sự trừng phạt đau đớn. Thế tại sao họ còn không chịu ăn năn với Thượng Đế và cầu xin Ngài tha thứ? Quả thật Thượng Đế Hằng tha thứ và nhất mực Khoan dung. Chúa cứu thế (Giê-xu), con trai Mary, chẳng gì khác hơn là một người đưa tin..
(Kinh Qur'an, 5:73-75)
Islam phủ nhận việc cho rằng Thượng Đế đã nghỉ ngơi vào ngày thứ bảy sau những ngày (6 ngày) mà Ngài đã tạo ra vũ trụ, rằng Ngài đã vật nhau với một trong số các Thiên Thần của Ngài, và rằng Ngài là một kẻ âm mưu chống lại loài người, hoặc Ngài hóa thân trong bất cứ người nào. Islam cũng phủ nhận việc quy kết bất cứ hình thái con người nào với Thượng Đế. Tất cả những điều kể trên đều bị coi là báng bổ. Thượng Đế là Đấng Tối cao. Ngài hoàn toàn xa lạ với khái niệm không hoàn hảo. Ngài không bao giờ bị kiệt sức và cũng không bao giờ ngủ.
Từ Allah (Ol-loh) trong tiếng Ả-rập có nghĩa là Thượng Đế hay Ông Trời mà người Việt Nam ta thường hay gọi (chỉ một và duy nhất Thượng Đế là người đã tạo ra cả vũ trụ). Từ Allah này là tên của Thượng Đế, được những người nói tiếng Ả-rập, bao gồm cả người Ả-rập theo Islam và người Ả-rập theo Đạo Cơ đốc. Từ này không thể đem ra sử dụng cho ai khác hơn là Thượng Đế. Từ Allah xuất hiện trong Kinh Qur'an hơn 2150 lần. Trong tiếng Xi-ri (Aramaic), ngôn ngữ có mối quan hệ gần gũi với tiếng Ả-rập và là ngôn ngữ mà thường dùng,4 God is also referred to as Allah.
2) Tin vào các Thiên Thần:
Những người Islam tin vào sự tồn tại của các Thiên thần và họ là những sinh linh cao quý. Những Thiên thần này chỉ thờ mỗi Thượng Đế, tuân theo Ngài và hành động theo mệnh lện của Ngài. Trong số các Thiên thần có Gabriel (Jibriel), người đã mang Kinh Qur'an xuống cho Thiên Sứ Muhammad .
3) Tin vào các cuốn sách mà Thượng Đế đã mặc khải:
Người Islam tin rằng Thượng Đế đã mặc khải những cuốn sách cho những người đưa tin của Ngài như một bằng chứng đối với loài người và để dẫn lối cho họ. Trong số những quyển sách này có Kinh Qur'an, mà Thượng Đế đã mặc khải cho Thiên Sứ Muhammad . Thượng Đế cũng bảo đảm rằng Kinh Qur'an được bảo vệ khỏi bất cứ hành vi sửa đổi và bóp méo nào. Thượng Đế nói:
Quả thật, Ta đã ban xuống lời nhắc nhở (Kinh Qur'an) và chắc chắn rằng Ta sẽ bảo vệ Nó (khỏi bất cứ hành vi sửa đổi nào)
(Kinh Qur'an, 15:9)
4) Tin vào các Thiên Sứ và những người đưa tin của Thượng đế:
Người Islam tin vào các Thiên Sứ và những người đưa tin của Thượng Đế, bắt đầu từ Adam, rồi đến Noah, Abraham, Ishmael, Isaac, Jacob, Moses, và Giê-xu (cầu mong các Ngài được yên nghỉ). Tuy nhiên, thông điệp cuối cùng của Thượng Đế, một sự tái khẳng định về thông điệp của Thượng Đê, đã được mặc khải cho Thiên Sứ Muhammad . Người Islam tin rằng Thiên Sứ Muhammad là Thiên Sứ cuối cùng mà Thượng Đế đã đề cử, như Thượng Đế nói:
Muhammad không phải là cha của một ai trong số những người đàn ông các người, nhưng ông ta là người đưa tin của Thượng Đế và cũng là Thiên Sứ cuối cùng...
(Kinh Qur'an, 33:40)
Người Islam tin rằng tất cả các Thiên Sứ và những người đưa tin của Thượng Đế được sinh ra là những con người và không ai trong số họ có được những phẩm chất siêu phàm của Thượng Đế.
5) Tin vào Ngày Phán quyết:
Người Islam tin vào Ngày Phán quyết (Ngày Phục sinh) khi mọi người sẽ được cải tử hồi sinh để cho Thượng Đế phán quyết dựa theo đức tin và những hành vi của họ.
6) Tin vào Al-Qadar:
Người Islam tin vào Al-Qadar, có nghĩa là Thiên định, nhưng đức tin vào Thiên định này không có nghĩa là con người không được làm theo ý mình. Hơn thế nữa, người Islam tin rằng Thượng Đế đã cho phép con người tự do làm theo ý mình. Điều đó có nghĩa là họ có thể lựa chọn giữa cái đúng và cái sai và phải chịu trách nhiệm cho những sự lựa chọn của họ
Đức tin vào Thiên định bao gồm đức tin vào bốn điều: 1) Thượng Đế biết tất cả. Ngài biết những gì đã và sẽ xảy ra. 2) Thượng Đế đã ghi lại những gì đã và sẽ xảy ra. 3) Tất cả những gì mà Thượng Đế muốn xảy ra sẽ xảy ra, còn những gì Ngài không muốn sẽ không xảy ra. 4) Thượng Đế là Đấng tạo hóa của muôn loài.